Anh với em không còn bên
nhau nữa.
Mất em rồi tôi bổng thấy vắng xa
Tôi yêu em người con gái thật thà
Tâm hiền dịu với tấm lòng nhân ái
Với mọi người em như người chị gái
Luôn sẵn sàng dang rộng vòng tay
Giúp đỡ các em tháng tháng ngày ngày
Luôn tha thứ khi mọi người mắc lỗi
Tôi yêu em nhưng chưa lần dám nói
Lời yêu thương, bởi em quá chân tình
Chỉ dám lặng nhìn ánh mắt lung linh
Lúc hạnh phúc hay những khi giận dỗi
Em yêu hỡi, bao ngày không thể nói
Ta xa nhau đã ngần ấy năm rồi
Nơi cuối trời, em còn nhớ đến tôi
Hay vẫn như xưa miệt mài công việc?
Sống trách nhiệm và ân cần chu đáo
Vì mọi người quên cả bản thân em
Anh biết rồi, em sẽ mãi thế thôi
Nên yêu em nào dám đâu bày tỏ
Em cao quý và muôn phần đức độ
Tôi thấp hèn, thận phận kém xa em
Đành vậy thôi, chỉ câm lặng nén
kiềm
Nhìn em bước đi, về nơi xa thẳm
Để đêm nay, nghe lòng đầy tâm sự
Gửi cả tâm tình vào những dòng thơ
Ngồi một mình, một bóng lẻ bơ
vơ
Em có biết: Tôi yêu em tha thiết?
Tôi không biết những dòng thơ này có đến được với em không. Nhưng tôi cũng xin một lần nói lên tất cả, để thấy lòng mình nhẹ nỗi tương tư.
Nơi xa đó em có còn nhớ đến tôi không? Trong mắt của em, tôi luôn mãi là một đứa em không hơn không kém, tôi hiểu và cũng không thể trách hờn em. Bởi : "Em đã vô tình nào hay biết, tơ tình vươn vấn trái tim tôi".
Em là một cô gái dịu hiền, nết na, thùy mị, nhưng lại là người tài giỏi, thông minh, một người phụ nữ tuyệt vời. Em thánh thiện và cao cả bởi bản tính khoan dung độ lượng của mình. Đối diện cùng em tôi luôn thấy mình nhỏ bé.
Tôi chỉ muốn thốt lên một lời tự đáy lòng "Tôi yêu em", một tình yêu thầm lặng, mãi mãi không nói nên lời. Bởi ngày xưa tôi không dám nói và bây giờ càng khó nói ra hơn. em đã chuyển đơn vị công tác và bây giờ đã là cấp trên của tôi rồi, một bức tường vô hình đã chặn lối tôi đi.
Giờ đây, 8/3 lại đến, tôi bồi hồi động khi nghĩ về em. Tôi cầu chúc cho em mãi mãi xinh đẹp, rạng rỡ và có được một tình yêu xứng đáng với em hơn.